TIẾNG KHÓC KHÔNG ÂM THANH : Có người chẳng Rên chẳng Van , Mà " Tâm " Quằn Quại giữa Ngàn Sầu Đau . Miệng Cười - Mắt vẫn Long Lanh , Mà " Tim " Rỉ Máu từng canh Lạnh Người . Vẫn " Ăn Mặc Đẹp " Thảnh Thơi , Nhưng trong " Nội Tạng " Mục Rồi chẳng hay . Tưởng rằng Hưởng Thụ cho Đầy , Nào hay Nhân Dục đã gây Đoạn Trường . Cười Đùa trong Cõi Vô Thường , Tích chi Đau Khổ - Khó Lường mai sau . Ai người " Đang Khóc " Thầm Sâu , Tiếng Than không Tiếng - Lòng Đau không Hình ?. ●● Gợi Ý ●● Không ai Đánh Đập - Đoạ Đày , Mà " Thân " như Rữa - Phúc hóa Tan Nhanh . Do Gieo " Nghiệp Dục " Bất Lành , " Phúc suy - Tướng diệt " Lặng Thầm chẳng hay . Mắt mờ Trí chướng Từng Ngày , " Tiếng Khóc " không Tiếng - Vọng Đầy trong Tim . ●● Đáp Án ●● Giờ xin Nói Rõ " Điều Tìm " , Là " người Mang Nghiệp Tà Dâm trong Lòng ". Không Dao Chém cũng Tự Vong , Phúc tiêu Tướng hoại - Khó Mong " Thọ " dài . " Kinh Lăng Nghiêm " Phật từng Khai , " Dâm Tâm Chẳng Dứt - Chẳng Vào Đạo Chân " . Người Tu muốn Đến " Bờ " An , Trước tiên Dứt " Dục " - vững vàng Bước Đi . Khóc mà chẳng Phát thành Bi , Là do " Dục Vọng " Kéo đi Héo Tàn .

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này