Mai kia Nhắm Mắt lìa Trần , Thế Gian " Mộng Ảo " Chớ Lầm là Quê . Của Đời để lại Trần Gian , Mang Theo chỉ có Nghiệp Oan hay Lành . Dẫu cho Trốn chốn Rừng Xanh , Nghiệp kia Đuổi Kịp chẳng thành Thoát Thân . Phút Cuối Đời ai Giữ được Điều Chi , Bao Công Sức một Đời rồi Cũng Mất . Lắm kẻ Giàu nhưng Lòng đầy Tiếc Nuối , Người Tỉnh Tu mỉm Cười lúc Chia Ly . Cuộc Nhân Sinh như Giấc Mộng trôi qua , Khổ hay Sướng cũng do Tâm tạo Nghiệp . Phật từng Dạy : Khổ Tập Diệt Đạo , Biết " Quay Về " Đời sẽ bớt Trầm Luân . Tu đâu phải Xa Rời nơi Trần Thế , Ngay Chợ Đời vẫn có thể An Nhiên . Giữa Bon Chen giữ Tấm Lòng Thanh Khiết , Niệm Phật đều Tâm cũng hóa Liên Hoa . Buông một Lời giữ nhẹ Tấm Lòng ta , Thương Cha Mẹ sống Thuận Hòa Đạo Lý . Giúp Người Khổ bớt phần Sân phần Hận , Ấy cũng là Tu giữa chốn Nhân Gian . " Thân Khẩu Ý " giữ Thiện Lành mười phần , Gieo Nhân Tốt thì Phước Phần sẽ Đến . " Bát Chánh Đạo " Đường chư Phật đã Bước , Hãy Theo Chân để Dứt " Lối Điên Đảo " . Nương Tam Bảo " ba Ngôi Báu " Đời ta , Phật Pháp Tăng " Ánh Sáng " soi Mê Mờ . " Niệm Di Đà " Giữ Lòng luôn Thanh Tịnh , Vãng Sinh về Cực Lạc chẳng hề Xa . Tu một Đời đâu cần gì Cao Cả , Chỉ cần " Tâm " Buông Xả sống Từ Bi . Đến cuối cùng Nhẹ Bước chẳng Sợ chi , Vì " Đạo Nghiệp " một Đời không Uổng Phí .

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này